Thứ Hai, 24 tháng 9, 2012

Hãy nghe những gì tôi không nói ra

Các bạn đừng để tôi đánh lừa, đừng để tôi đánh lừa bạn bởi gương mặt tôi thể hiện, vì tôi đang mang mặt nạ, tôi mang cả ngàn mặt nạ, những mặt nạ mà tôi sợ phải gỡ ra và ko 1 mặt nạ nào bạn nhìn thấy đích thực là chân dung tôi cả.


Giả vờ là một nghệ thuật - đó là bản năng thứ 2 của tôi :D nhưng đừng bị tôi đánh lừa, tôi mong như thế! Tôi tạo ấn tượng cho các bạn thấy là tôi an toàn, rằng tất cả đều rực rỡ và thanh thản đối vs tôi, bên trong cũng như bên ngoài con người tôi.

Rằng tự tin là tên tôi và bình tĩnh là trò chơi của tôi - rằng mặt nước thì tĩnh lặng và tôi đang nắm quyền kiểm soát và rằng tôi ko cần ai cả .. nhưng làm ơn đi, đừng tin tôi.

Bên ngoài trông tôi có vẻ an nhiên tự tại nhưng đó chỉ là chiếc mặt nạ thôi - chiếc mặt nạ của sự giấu giếm, của lòng cảnh giác ~ bên dưới chẳng hề có chút tự mãn, kiêu ngạo nào - dưới đó chỉ có con người thực của tôi : bối rối, lo sợ, thấp kém. Nhưng tôi giấu đi, tôi ko muốn ai nhận ra chúng, nghĩ đến việc tôi phải phơi trần sự yếu đuối và sợ hãi là tôi hãi hùng, đó là lý do tại sao tôi sốt sắng, nhiệt tình tạo ra mặt nạ để giấu mình đằng sau, dựng lên trước mắt người khác 1 vẻ ngoài LÃNH ĐẠM - THẠO ĐỜI.

Mục đích là để chúng giúp tôi giả vờ, che chở cho tôi trước những cái nhìn hiểu biết, nhưng chính những cái nhìn đó là vị cứu tinh của tôi, cứu tinh duy nhất của tôi và tôi biết điều này, nghĩa là nếu theo sau đó là sự chấp nhận, nếu theo sau đó là tình yêu - đó là điều duy nhất giải phóng tôi thoát khỏi chính tôi, thoát khỏi những bức tường giam hãm do chính tôi xây nên, thoát khỏi những rào cản mà tôi đã cất công dựng lên. Đó là điều duy nhất sẽ giúp tôi an tâm vs những điều bất an trong tôi, đó là điều duy nhất giúp tôi thấy rằng tôi thực sự có 1 giá trị nào đó … nhưng tôi ko nói vs bạn điều này. Tôi ko dám - tôi sợ, sợ bạn sẽ nghĩ tôi hèn kém, bạn sẽ cười và tiếng cười của bạn sẽ giết chết tôi ~ tôi sợ rằng ngẫm cho cùng tôi chỉ là con số 0, là người ko ra gì, rằng tôi là người vô dụng, bạn sẽ nhận ra và rồi từ chối tôi. Vì vậy tôi tiếp tục trò chơi này, trò chơi giả vờ trong tuyệt vọng của tôi, vs vẻ tự tin, an nhiên bên ngoài nhưng lại là 1 đứa trẻ run rẩy, tội nghiệp bên trong.

Và bởi vậy mà cuộc diễu hành của những chiếc mặt nạ đc bắt đầu và cuộc đời tôi phô ra trước, tôi trò chuyện vu vơ vs bạn bằng những âm giọng ngọt ngào, khéo léo thường thấy trong 1 cuộc đối thoại đầu môi chót lưỡi, tôi kể cho bạn nghe mọi điều thực sự vô vị, và chẳng có gì trong câu chuyện đó liên quan đến những gì đang than khóc trong tôi. Vì vậy, khi thấy tôi trình diễn những điều như vậy đừng để tôi đánh lừa bạn qua những lời tôi nói.

Làm ơn hãy lắng nghe cẩn thận và nghe thấy những gì tôi đã ko nói ra, những gì mà tôi ước rằng mình có thể nói ra, những điều mà lẽ ra vì sự tồn sinh tôi phải nói nhưng tôi lại ko thể giãi bày. Tôi ghét sự che đậy, thật lòng đấy - tôi ghét những trò chơi giả tạo tôi đang chơi, tôi muốn đc là con người trung thực và ko e dè, ngượng ngập, nhưng bạn phải giúp tôi.

Bạn phải luôn chìa bàn tay của bạn cho tôi ngay cả khi đó là giải pháp cuối cùng mà tôi dường như muốn hoặc cần ~ chỉ bạn mới có thể xua đi khỏi mắt tôi những cái nhìn trống rỗng, ngây dại của 1 người chết nhưng tim vẫn còn đập. Chỉ có bạn mới mang lại sinh lực cho tôi, mỗi lần bạn thể hiện lòng tốt, sự dịu dàng và có thái độ ân cần, mỗi lần bạn cố gắng tìm hiểu vs lòng quan tâm thực sự là trái tim tôi mới bắt đầu mọc cánh, đôi cánh yếu ớt, mỏng manh nhưng chúng giúp tôi bay bổng ~ bằng sự nhạy cảm, thương cảm và khả năng hiểu biết của bạn, bạn có thể thổi sinh khí vào người tôi, tôi muốn bạn hiểu điều này. Tôi muốn biết là bạn quan trọng vs tôi biết bao, bạn có thể đóng vai trò của đấng tạo hóa tác tạo ra 1 con người là tôi nếu bạn chọn như vậy.

Bạn có bao giờ như tôi ??
... lắng nghe những gì tôi không nói ra...

0 nhận xét:

Đăng nhận xét