LÀM SAO ĐỂ KHUYÊN NGƯỜI NHÀ HOAN HỶ MÀ HỌC PHẬT?
Ngày nay chúng ta thấy được có nhiều đồng tu đối với người nhà quyến thuộc hết sức quan tâm lo lắng cho con đường mai sau của họ. Có rất nhiều bạn đồng tu đến nói cho tôi hay:
_ " Tự tôi tu học có được lợi ích thật sự của Phật pháp, còn người nhà tôi vẫn chưa học Phật, tôi rất muốn người nhà của mình cũng được hưởng cái lợi ích này. Thế nhưng họ chẳng những không tiếp nhận, mà thậm chí khi nhìn thấy tôi học Phật người nhà còn ra sức bài xích phản đối".
Kỳ thật trong chuyện này thì ai đúng, ai sai vậy? Là chính mình đã sai rồi. Nếu như anh là người thật sự y theo lời Phật dạy trong Kinh điển mà tu hành, thì tôi tin rằng người nhà nhìn thấy anh, ai ai cũng đều tán thán, ai ai cũng đều hoan hỷ, tuyệt đối sẽ chẳng bài xích, chẳng phản đối anh. Nếu họ đối với anh có ác cảm bài xích thì nhất định là vì những việc thường ngày anh làm đó đều chẳng như pháp. Thế nào là chẳng như pháp? Từ lời nói, suy nghĩ, kiến giải, hành động của anh đều đi ngược lại với những gì Phật tại trong Kinh dạy đó, thì là chẳng như pháp.
Vào thời kỳ đệ nhị thế chiến, khi chúng ta đánh nhau với người Nhật, gia đình ông Hà Thế Lễ cư ngụ tại Hồng Kông hết sức giàu có, rất nhiều năm được Hoàng Gia Anh Quốc phong cho địa vị Huân Tước, ở Hồng Kông mọi người đều gọi ông là Huân Tước Hà Đông. Cả nhà ông đều nhận được sự giáo dục của thời đại mới, lại là tín đồ Thiên Chúa giáo thuần thành, nhưng mẹ ông ta lại là Phật giáo đồ lão thật niệm Phật ăn trường chay. Người nhà tuy rằng là tín đồ Thiên Chúa giáo, thấy bà theo Phật giáo hằng ngày niệm Phật ăn chay như vậy, họ cũng chẳng bài xích, chẳng phản đối, bởi vì người trong gia đình ông đối với người mẹ này hết sức hiếu thuận. Cụ bà đến lúc vãng sanh thì mới tụ tập người trong gia đình, quyến thuộc, bạn bè thân thích lại, bà nói với con trai và con dâu rằng:
_ " Hôm nay, mẹ phải đi đến Tây Phương Cực Lạc Thế Giới. Người nhà chúng ta một đời tín giáo tự do chẳng có trở ngại. nhưng hôm nay các con cũng nên niệm vài câu Phật hiệu để đưa tiễn mẹ đi, thì kể như trọn vẹn tình nghĩa trong một đời này mẹ con chúng ta sống chung một nơi".
Sau khi bà dứt lời, mọi người liền đồng niệm Phật để đưa tiễn bà ra đi. Bà ngồi xếp bằng niệm Phật chưa đầy 15 phút thì đi mất. Bà cũng chẳng khuyên con trai, con dâu, và cháu phải tin Phật. Con trai và con dâu nhìn thấy mẹ mình ra đi tự tại và tiêu sái như vậy, từ đó về sau họ không đến giáo đường nữa, đều ở nhà lão thật niệm Phật. Bà ta chính là hiện thân mà nói pháp, đem một nhà cả thẩy đều độ hết cả. Ngày thường bà chẳng khuyên mọi người niệm Phật, vì biết được dù có khuyên cũng vô dụng, cho nên không cần thiết phải tranh luận, đến lúc lâm chung thì mọi người cứ nhìn xem cái dáng vãng sanh của ta đây. Có thể nói chiêu này của bà lão là hết sức cao minh.
Nói đến việc học Phật và tin theo Phật thì mỗi một người đều có thời tiết nhân duyên khác nhau, việc này không thể cưỡng cầu mà được. Cho nên, khi chúng ta khuyên người nhà học Phật mà họ nhất mực cự tuyệt thì cũng không nên lấy đó mà buồn bực. Chúng ta hãy cứ chăm chỉ tu học cho thật tốt, phải tu cho ra được cái dáng của người trong nhà Phật đó là tự tại, thanh tịnh, từ bi, bình đẳng, và hạnh phúc. Khiến cho mọi người nhìn vào thấy được quả thật là học Phật có lợi ích thật sự, từ đó họ sanh ra cái tâm ngưỡng mộ đối với Phật pháp. Từ chỗ ngưỡng mộ đó họ dần khởi lên cái tâm muốn học Phật, muốn được tắm mình trong ánh sáng giác ngô của Phật pháp. Đây chính là tự mình làm chứng minh, làm gương mẫu để cho người khác xem, cũng chính là cái ý nghĩa của việc thắp đèn cúng Phật là tự thiêu đốt chính mình để chiếu soi cho kẻ khác vậy.
NAM MÔ A DI ĐÀ PHẬT🙏🏻🙏🏻🙏🏻
_ Pháp sư Tịnh Không_